Đèo Hải Vân

Hi mọi người, lại là cô em gái dễ thương 12 tuổi và anh trai trong hành trình trên con đường di sản Miền Trung đây.
Lần này xin Review qua về con đường tránh Đèo Hải Vân mà chắc hẳn ít người biết đến.
Con đường này là đường cao tốc nối từ Đà Nẵng đến Huế, bỏ qua Hầm Hải Vân và tất nhiên là Đèo Hải Vân, trên con đường này có một hầm khá ngắn gọi là hầm Mũi Trâu(tương tự Đèo Phước Tượng vậy thôi). Vì là con đường cao tốc nên đường cực đẹp, nhưng do chưa hoàn thành nên rất ít phương tiện lưu thông. Anh em nào có ý định bào tua thì nên đi con đường này vừa nhanh lại an toàn hơn Đèo Hải Vân, cực kỳ thích hợp cho những anh em đi Phân Khối Lớn. Hai anh em mình khi đến Đà Nẵng đã lên Đèo ngắm cảnh, chụp tẹt ga rồi nên khi trở lại Quảng Bình đã đi con đường mới này, nó cũng thú vị không kém Đèo Hải Vân đâu nha. Anh chị em xem thêm video để biết thêm nhé!
À quên, anh em mình xuất phát tính từ cuối con đường Nguyễn Tất Thành (Đà Nẵng) nối dài (hướng về Bà Nà) và điểm cuối là chợ Là Sơn - Lộc Sơn (TT Huế) tầm 74km thôi. xem tiếp
HAI NGƯỜI CHẠY TRỐN NHỮNG CƠN MƯA.
Tụi mình chạy trốn những cơn mưa ở Hà Nội với hai cái ba lô, hai đôi chân mong mỏi được rong ruổi. Anh chưa tới Đà Nẵng bao giờ, mình thì lại muốn tới Huế, thế nên chúng mình đi một lèo để thỏa lòng.
Tháng 8, trời Huế nắng trong, đường thưa người và nét trầm mặc hiện lên sau những bức tường cổ, chợt nhận ra trên phố Huế có đường Hà Nội, nghe vui vui, như kiểu mình tìm được một người đồng hương giữa đất xa lạ ý. Homestay của tụi mình, nằm bờ kia của sông Hương, lặng một chút bên ban công ngập nắng là nghe thấy tiếng chim hót. Ăn trưa xong, tụi mình qua Quốc học Huế, thăm làng hương Thủy Xuân, chùa Thiên Mụ, và khi trời tối, hai đứa lại tung tăng phố đi bộ Võ Thị Sau, ngắm một Huế thị thành sầm uất.
Sáng hôm sau tụi mình ăn cơm hến, bún hến. Cô chủ quán còn phải ra đảo hộ cái bát cơm lên, vì bọn mình không trộn lên mà để ăn vậy. Bát cơm bảy ngàn, hai người gọi ba bát đủ ấm bụng, làm ngụm trà đậm mùi hoa nhài khiến tâm hồn lâng lâng. Sau khi thăm Đại Nội, tạm biệt Huế, hai đứa lại xách ba lô để sang Đà Nẵng. Đường từ Huế đi Đà Nẵng nhất định phải ghé qua Lăng cô, nắng vàng trải dài bãi biển đẹp mê hồn, gió lại mát khiến bọn tớ muốn ngồi đó mãi!Rồi hãy đi men theo Đèo Hải Vân để được mở ra trước mắt là bao la. Bọn mình tới Đà Nẵng vào chiều tối, hòa mình vào dòng người đợi cầu Rồng phun lửa, rồi ra biển cho tới đêm muộn, để cho sóng đập thỏa thích vào chân, gió lùa vào tóc, và tay thì mơn man cát mịn lạnh.
Ở Đà Nẵng, sáng ăn bát bún chả cá, chơi quanh quanh với bầy chim câu , qua chợ ăn cốc kem bơ ngon lành, xong xuôi tụi mình qua hai ngọn hải đăng. Để lên đó phải đi ghe, và mình biết mình may mắn, là được lên ghe của Chú. Mình chẳng biết tên chú, chỉ biết cái giọng ấm, gương mặt hiền, và đôi tay đầy sương gió. Chú bảo sáng nay bán được ít, đang định về với vợ con, ấy thế rồi gặp tụi mình, chú thương lại cho lên ghe đi. Chú bảo đi bao lâu cũng được, cứ chơi chán đi, còn đưa cho hai đứa chai nước, thấy thân thương vô cùng.Buổi trưa lại tung tăng ra Mỹ Khê, chơi dù kéo và được bay như chim giữa biển, thấy như có thể với tay thêm chút là chạm tới đám bông trắng trên đầu, kể ra lũ chim có một đời sống thật thú vị )
Chiều, hai đứa về Hội An, là một phố mà theo anh nói là rất khác. Anh bảo nó là độc nhất, là rằng anh bị ấn tượng mạnh mẽ bởi nơi đây. Không có sự pha tạp, phố Hội nguyên vẹn với những căn nhà cửa gỗ, với giàn hoa giấy, với đèn lồng và hoa đăng. Tối, tụi mình lên thuyền, cô chèo thuyền cười mãi mấy chuyện tầm phơ của tụi mình, hôm sau lại gặp cô, cô ôm trầm, vẫn nụ cười ấy bảo quý hai đứa, xuống cô chở hai đứa không lấy tiền. Mình chỉ bảo chắc chắn sẽ quay lại, và cô nhớ đợi bọn mình đi thuyền cô. Vậy là mình để lại một cái hẹn với Hội An rồi!
Với những người ham du lịch, ắt hẳn Huế - Đà Nẵng- Hội An là lịch trình hoàn hảo chẳng thể bỏ lỡ...

Còn nhiều nơi nữa bọn mình đã tới, có tỉ tỉ thứ cần note, mình để lại trong list lịch trình kèm địa chỉ trong ảnh cuối cùng nha xem tiếp